Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2009

Entry for May 19, 2009 - Không một từ nào diễn tả nổi tội ác này.


Người ta đã trừng phạt một đứa bé 8 tuổi chỉ vì em ăn trộm một ổ bánh mì ở một khu chợ tại Iran . Người ta đã nghiền nát cánh tay em dưới sức nặng của bánh xe hơi như thế này đây
Không một từ nào có thể diễn tả nổi tội ác nhân danh (luật) Hồi giáo này.
Không một tôn giáo, một tín ngưỡng nào có thể bào chữa cho những tội ác ghê tởm đến thế.
Hãy truyền bá cho toàn thể nhân loại nhận thức được tất cả mọi loại tội ác như vậy.

Còn tại VN thì sao?
Người ta ăn cắp hàng triệu đô-la mà vẫn ung dung chẳng hề hấn gì. Người ta phung phí, thâm lạm công quỹ dành cho người nghèo khó một cách công khai trắng trợn mà chỉ phải làm "kiểm điểm", coi thường dư luận và ngang nhiên chà đạp luật pháp.
Tất cả hệ thống chính trị, guồng máy hành chánh của chế độ độc tài, độc đảng, độc quyền của CSVN đều là ăn cắp, được phép ăn cắp, chia nhau của ăn cắp. Nhà lầu, xe hơi, tài sản chìm nổi, đất đai, tài khoản theo con du học nước ngoài.
Các tập đoàn, công ty quốc doanh đều là sân sau của quan chức.
Vốn đầu tư cả trong lẫn ngoài nước đều thất thoát vào túi riêng quan chức không dưới 30%
Nông dân mất ruộng, mất nhà, dành chỗ cho các dự án, sinh sống tạm bợ trong các đô thị xa lạ và không có việc làm thường xuyên.
Công nhân đổ mồ hôi sôi nước mắt với tiền lương rẻ mạt, vẫn thường bị chủ nhân bóc lột với sự tiếp tay của bọn công đoàn nhà nước. Khủng hoảng KT khiến công nhân mất việc, lang thang kiếm sống nơi đô thị, túng quẩn làm liều, trở thành tội phạm. Về quê thì ruộng đất không còn, lấy gì làm ăn?

Phải áp dụng luật Islam, chặt tay bọn quan chức ăn cắp.
Phải tịch thu tài sản ăn cắp trả lại cho người dân.
Quan chức CS đang bán đứng tổ quốc cho ngoại bang, đang lăm le dâng đất sâng biển cho Trung cộng hòng cứu vãn quyền lợi của chúng.
Công nhân, nông dân đã từng bị CS lợi dụng cho mưu đồ xích hóa, làm nô lệ cho chúng đã 80 năm ròng rã, bằng với thời gian thực dân Pháp cai trị, hãy từ bỏ kiếp nô lệ, hãy đứng lên đòi hỏi nhân quyền đã bị CS tước đoạt.

Tội ác của CSVN tàn bạo gấp vạn lần tội ác dưới đây:

THERE ARE NO WORDS TO DESCRIBE THIS!!!!!

No religion can ever justify such hideous crimes

Pass it on ......let the world know what's happening in the name of Islam...

Pass this to all, for public awareness.


It must be sent WORLD WIDE!


Even if this message is sent to you more than once, just keep on passing it on!

Wednesday May 20, 2009 - 05:59am (ICT)



Entry for May 14, 2009 - Biển Đông dậy sóng!


Không còn nghi ngờ gì nữa, tất cả những ai chưa tin vào một cuộc thay đổi tận gốc rễ mà đã từng được Trần Đông Chấn cảnh báo từ mấy năm trước, nhất là trong các bài "Khủng hoảng và thời cơ"/"KỶ SỬU VÀ VẬN HỘI MỚI CỦA VIỆT NAM": <http://blog.360.yahoo.com/blog-VAMH4Rclaaccgza0JPgODGPLQXM-?cq=1&p=212>
Ông đã phân tích và cảnh báo rất rõ ràng, rằng: "... Việt Nam sao chép mô hình của Trung Quốc và thực trạng của hai nước có rất nhiều những điểm giống nhau. Việt Nam qui mô nhỏ, thể chất kém hơn Trung Quốc nên nhiễm bệnh nhanh và ngã đổ trước. Mô hình kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, dưới sự cai trị độc quyền của đảng Cộng sản, được xây dựng trên nền tảng của chủ nghĩa Marx ở Trung Quốc sẽ dẫn đến sụp đổ và tan rã chỉ còn là vấn đề thời gian.

Mỹ sẽ không thể bỏ qua cơ hội có một không hai vào lúc này ở Việt Nam để tạo ra một sức mạnh niềm tin chống lại xu thế thiên tả đang liên tục xảy ra ở châu Mỹ La Tinh, mới đây là Nepal và đang tiếp tục ảnh hưởng đến Phi châu. Những đảng cực tả ở các nước này đã nắm quyền phần lớn là do đa số dân chúng ở đó lầm tưởng vào sự thành công nhất thời của Trung Quốc, và cả Việt Nam trong vài thập kỷ qua. Nó tương tự như sự phát triển nhanh chóng của hệ thống xã hội chủ nghĩa trước đây bởi ảo tưởng về sức mạnh của mô hình Liên Xô. Nhưng sự sụp đổ của hệ thống này còn nhanh chóng hơn nhiều so với lúc nó hình thành."

Không cần xét tới KTTT định hướng XHCN rối như canh hẹ và chỉ là ngụy biện cho hành vi thống trị độc đảng, mặc dù nó là nguyên nhân chính gây bất công, tham nhũng, đặc quyền đặc lợi, phân hóa XH, tạo ra một tầng lớp đứng trên mọi tầng lớp... Chỉ cần xem xét chủ quyền quốc gia đang bị xâm hại, bị tập đoàn đầu não Hà Nội đem bán lén cho Bắc Kinh. Sự hèn nhát tham lam cộng với sự gian manh xảo quyệt, HN đang tìm mọi cách che giấu, bưng bít và đánh lạc hướng dư luận hòng chạy tội trước lịch sử dân tộc. Nhưng dù muốn dù không, CSHN đã trót nhúng tràm, đã đặt một chân vào vòng kiềm tỏa của Trung Cộng, chân kia thì đang chới với cố níu kéo Hoa Kỳ, Nhật Bản và các nước Asian. Cục diện vô cùng nan giải, bế tắc, vì TC đã chiếm trọn Hoàng Sa và 3/4 Trường Sa, Một phần biên giới phía bắc, và đang tạo lập "căn cứ" ngay trên nóc nhà Đông Dương với vỏ bọc khai thác bauxite. CSHN trót phóng lao phải theo lao, trót leo lưng cọp để hù dọa nhân dân với 16 chữ vàng và bốn tốt, không thể dừng lại được nữa. Tham vọng bá quyền của TC chưa hề suy giảm, mà ngày càng bành trướng, lại được CSHN tiếp tay dâng đất dâng biển, làm bàn đạp tiến xa về phương nam, sang tận eo biển Malacca, Ấn Độ dương, xa hơn nữa...
Chẳng có cơ hội thuận tiện dễ dàng nào hơn để thỏa mãn tham vọng đó một khi đã nắm được tập đoàn phi nhân HN. TC đang phiêu lưu tạo ra một cuộc chiến mới, tạo ra "nguy cơ dân tộc" mới, che tầm nhìn của dân chúng sang phương Tây, để đánh lừa nhân dân đang đắn đo so sánh giữa hai chế độ, hâm nóng và thúc đẩy thanh niên TQ cầm súng chống "giặc ngoại xâm", lãng quên đòi hỏi TDDC, nhân quyền.
Mỹ sẽ hành động ra sao? Hãy đọc hai bài viết liên tiếp cùng ngày trên Người Việt online dưới đây:

Ngăn chặn Trung Quốc, Mỹ chuyển 2/3 số tầu ngầm đến khu vực Thái Bình Dương

Tuesday, May 12, 2009


medium_VN_USN USS Jacksonville SSN-699_3.jpg

Tầu ngầm nguyên tử USS Jacksonville đến Pearl Harbor ngày 3/5/2009. (Hình Hawaii Adv).

medium_VN_USS_Virginia_(SSN-774).jpg

Thế hệ tàu ngầm nguyên tử Virginia-Class gồm tàu ngầm mang tên USS Hawaii thuyên chuyển từ hạm đội Đại Tây Dương sang hạm đội Thái Bình Dương từ mùa thu 2009. (Hình quân sự hải quân HK).


HAWAII 12-5 (NV) - Dồn dập một số biến cố trên biển Đông từ đầu năm đến nay, sự tranh chấp chủ quyền các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa và sự gia tăng quân sự nhanh chóng của Trung quốc đã thúc đẩy Hoa Kỳ chuyển một loạt tàu ngầm tấn công tối tân nhất từ Đại Tây Dương sang Thái Bình Dương.

Ngày 3/5/2009 tàu ngầm nguyên tử USS Jacksonville cặp bến quân cảng Pearl Harbor và tới mùa thu này một số tàu ngầm nguyên tử tối tân hơn, thuộc thế hệ Virginia-Class như USS Hawaii và USS Texas cũng sẽ tới đó.

Thời chiến tranh lạnh, tỉ lệ tàu ngầm Hoa Kỳ hoạt động ở Đại Tây Dương chiếm 60% và Thái Bình Dương chiếm 40%. Nay tỉ lệ này đảo ngược lại.

Tin tức quân sự cho hay cho đến cuối năm nay 31 tàu ngầm loại tấn công nhanh (fast attack subs) sẽ hoạt động tại Thái Bình Dương và chỉ còn 22 chiếc hoạt động ở Đại Tây Dương. Trong số này, 18 chiếc đóng tại Pearl Harbor, 3 chiếc tại đảo Guam, 6 chiếc ở California, cho thấy sự thay đổi cách đánh giá tình hình quân sự dài hạn của Hoa Kỳ đối với sự gia tăng sự đe doạ của Trung quốc mỗi ngày một lộ rõ hơn với khu vực Thái Bình Dương nói chung và khu vực biển Đông nói riêng.

Trung quốc đã cản trở các tàu khảo cứu đại dương của Hoa Kỳ hoạt động ở phía nam đảo Hải Nam và Hoàng Hải mấy tháng qua. Họ cũng xây dựng một hải cảng tối tân cho tàu ngầm ngay tại đảo Hải Nam, đe doạ trực tiếp đến Việt Nam và toàn thể hải trình biển đông từ Ấn Độ Dương lên mặt Bắc Thái Bình Dương.

Theo các nhà phân tích quân sự, đây là lý do chính thúc giục nhà cầm quyền Hà Nội mua 6 tàu ngầm chạy dầu thế hệ Kilo-Class của Nga với giá khoảng $1.8 tỉ USD, trong khi nước Úc cũng trang bị thêm 12 tàu ngầm tối tân.

Hiện Trung quốc đang có 8 tàu ngầm thế hệ kilo-class.

Giới phân tích quân sự nhận định chung là hành động của Việt Nam, Úc và Hoa Kỳ chỉ là phản ứng tự nhiên trước thái độ hung hăng và bành trướng của Bắc Kinh.

Ngày 6 và 7/5/2009 nhà cầm quyền CSVN nộp hồ sơ đăng ký thềm lục địa mở rộng tại Uỷ Ban Thềm Lục Địa LHQ (UNCLOS) căn cứ theo công ước quốc tế về luật biển. Một hồ sơ đăng ký chung với Mã Lai về biển Đông phía nam mà hai nước có thềm lục địa mở rộng trùng lặp và cùng nhìn nhận có tranh chấp. Một hồ sơ đăng ký thềm lục địa mở rộng mặt biển Đông phía bắc liên quan đến Trung quốc. Tuy nhiên, hồ sơ đăng ký này lại nói không có tranh chấp khiến người ta sợ rằng Bộ Chính Trị CSVN đi đêm với Bắc Kinh để còn chỗ dựa mà bám víu lấy quyền lực thì quốc gia dân tộc sẽ hoặc bị thiệt thòi hoặc bị bán đứng.

Các định chế LHQ không tài phán nếu không có sự tranh chấp được các bên thừa nhận. Đây cũng là lý do tại sao người ta thấy Bắc Kinh chỉ phản đối hồ sơ đăng ký chung giữa Việt Nam và Mã Lai về thềm lục địa mở rộng phiá nam của Việt Nam mà không nói gì đối với hồ sơ đăng ký riêng đối với thềm lục địa mở rộng phía Bắc.

“Tôi nghĩ rằng Thái Bình Dương vô cùng quan trọng để chúng ta có nhiều tàu ngầm hiện diện”. Hạm trưởng tàu ngầm USS Jacksonville, Tyler Meador, nói với báo chí ở Hawaii.

Tàu ngầm nguyên tử tấn công nhanh USS Jacksonville cũng như những tàu ngầm tối tân khác được trang bị thuỷ lôi và hoả tiễn tầm xa Tomahawk. Nó đóng nhiều vai trò khác nhau từ tấn công, tàu chiến, tàu ngầm, tấn công các vị trí trên đất liền, gián điệp và cả hộ tống hạm đội.

Với khả năng tiến sát bờ, nó cũng được thiết trí một khoang riêng để đưa một toán biệt hải 9 người vào hoạt động trên bờ hay một nhiệm vụ đặc biệt nào đó ngoài biển.

“Chúng tôi có nhu cầu rất lớn trong Hải quân. Điểm then chốt là có tàu ngầm sẵn sàng tới một địa điểm đúng lúc. Đây lý do tại sao chúng tôi được điều chuyển tới.” Ông Meador nói.

Ông còn nói thêm rằng “Chúng tôi không ngồi chơi ở cảng này lâu đâu”.

Gần đây, Trung quốc tổ chức kỷ niệm 60 năm thành lập quân chủng hải quân, tổ chức diễn hành hơn 60 chiếc tàu từ tàu ngầm nguyên tử đến tàu chiến cỡ lớn, trang bị hoả tiễn. Một hàng không mẫu hạm đang được đóng dở dang sẽ xuất hiện trên biển Thái Bình Dương và biển Đông một ngày không xa càng hiện rõ sự đe doạ đối với các nước nhỏ trong vùng, gồm cả Việt Nam.

Hồi tháng trước, Tư lệnh hạm đội Hoa Kỳ tại Thái Bình Dương đến thăm Việt Nam. Gần đây, ngày 22/4/2009 Hoa Kỳ mời một số sĩ quan CSVN thăm viếng hàng không mẫu hạm nguyên tử John Stennis đậu phía nam đảo Côn Sơn. Các chỉ dấu này bắn tiếng cho Bắc Kinh biết lời đòi hỏi ba phần tư biển Đông là của Trung quốc không thể chấp nhận được. Hoa Kỳ muốn thấy Trung quốc tuân thủ các điều ước quốc tế về luật biển.

Lawrence Korb, nguyên phụ tá Bộ trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ nay là một chuyên viên phân tích tại “Trung Tâm Nghiên Cứu Vì Sự Tiến bộ Hoa Kỳ” nói rằng Trung Quốc đang trở thành một cường quốc hải quân. Nếu nhìn vào Đại Tây Dương, người ta không nhìn thấy có vấn đề gì sắp xảy ra.

Đổi lại, với sự xây dựng không ngừng nghỉ và với một tốc độ nhanh chóng, hải quân Trung quốc đang vượt xa khả năng bảo vệ bờ biển của họ.

Theo tài liệu của Hải quân Hoa Kỳ, hiện có khoảng 180 tàu ngầm đủ loại của các nước hoạt động trên Thái Bình Dương, gồm cả tàu ngầm của Trung quốc và Bắc Hàn. Đây là sự đe doạ với các hải lộ quốc tế quan trọng cũng như những căn cứ chiến lược của khu vực.

Tàu ngầm nguyên tử tấn công nhanh USS Jacksonville dài 360 feet, có một lò điện nguyên tử, trọng tải 6,900 tấn và có thuỷ thủ đoàn 140 người.

Tàu ngầm nguyên tử tấn công nhanh USS Hawaii và USS Texas tối tân hơn USS Jacksonville, dài 377 feet, trọng tải 7,800 tấn có thuỷ thủ đoàn 132 người. Tàu loại này trang bị 12 ống phóng hoả tiễn tầm xa Tomahawk và 4 ống phóng thuỷ lôi.

Ngày 8/4/2009, khi tiếp thứ trưởng Quốc Phòng CSVN Nguyễn Văn Được ở Bắc Kinh, Lương Quang Liệt, Bộ trưởng Quốc phòng Trung quốc cam kết tăng cường mối quan hệ hợp tác quân sự giữa hai nước. Nhưng chỉ ít ngày sau, Bắc Kinh loan báo gửi thêm ba tàu chiến đến vùng quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa mà họ gọi là “tuần tra ngư trường” trong khi phía Việt Nam nhiều lần xác định Trường Sa và Hoàng Sa là của Việt Nam với đầy đủ căn bản pháp lý và lịch sử.

Hành động của Trung quốc diễn ra trước hạn chót mà các nứơc nộp hồ sơ đăng ký thềm lục địa mở rộng hiển nhiên là một sự đe doạ và phụ hoạ cho lời tuyên bố chủ quyền đối với ba phần tư biển Đông.



Căng thẳng tại biển Đông, Hoa Kỳ điều động phi cơ tàng hình đến Nhật và Guam
Tuesday, May 12, 2009



medium_VN_F-22_Raptor.jpg

Chiến đấu cơ tàng hình mới nhất của Hoa Kỳ F-22A Raptor được điều động tới Nhật và Guam.


HICKAM AIR FORCE BASE, Hawaii 12-5 (NV)- Hoa Kỳ điều động hai phi đội máy bay tàng hình (stealth fighters) thuộc loại tối tân nhất thế giới đến khu vực Thái Bình Dương vào lúc đang có những căng thẳng ở biển Đông.

Theo nguồn tin quân sự Hoa Kỳ, Bộ Tư Lệnh Không Quân dự trù điều động hai phi đội F-22A Raptors đến khu vực nói trên kể từ Tháng Năm và dự trù lưu lại đây khoảng bốn tháng như một sự biểu dương lực lượng.

Nguồn tin nói rằng 12 chiếc F-22A Raptors được điều động tới căn cứ không quân Kadena ở Nhật Bản lấy từ phi đoàn tác chiến 94 ở căn cứ không quân Langley, tiểu bang Virginia. Còn 12 chiếc khác được điều động đến căn cứ không quân Andersen trên đảo Guam từ phi đoàn 525 đóng ở căn cứ không quân Elmendorf, tiểu bang Alaska.

Hơn 500 sĩ quan và quân nhân mọi ngành liên quan tới nhiệm vụ của hai phi đội này đã được điều động theo.

Hồi giữa Tháng Ba, một phi đội F-22A Raptors cũng đã từng được điều động tới đảo Guam trong một thời gian ngắn khi xảy ra biến cố tàu khảo cứu đại dương của Hoa Kỳ bị một số tàu Trung quốc khiêu khích phía nam đảo Hải Nam trên hải phận quốc tế.

Nay trước tình hình càng ngày càng có dấu hiệu khiêu khích và đe doạ nghiêm trọng hơn từ phía Trung quốc, việc điều động thêm lực lượng không quân tối tân nhất bên cạnh việc điều chuyển thêm 7 tàu ngầm nguyên tử tới khu vực Thái Bình Dương, cho thấy Hoa Kỳ quan tâm hơn tới tình hình an ninh trong vùng.

F-22A Raptors là loại chiến đấu cơ tối tân nhất của Hoa Kỳ với sự phối hợp của các phát minh mới nhất về điện tử và kỹ thuật vượt qua màn radar không bị phát hiện để tấn công chính xác các mục tiêu.

Với hệ thống tiếp nhiên liệu trên không, các chiến đấu cơ này có thể thi hành nhiệm vụ ở bất cứ đâu, lúc nào và vào thời tiết nào.

Việc đưa F-22A Raptor đến Nhật và Guam, lời nhắn chính xác ở đây chỉ có thể nhắm đến người Trung quốc.

Trước đây, Do Thái và Úc đã đề nghị mua loại chiến đấu cơ tàng hình này nhưng đã bị từ chối.


Thursday May 14, 2009 - 07:13pm (ICT)



Entry for May 14, 2009- Bốn phương trời ta về đây chung vui


Bạn tôi, anh Nguyễn Thái Hùng, vụng tu thế nào mà phải vượt biên sang tận bên Mẽo mới đỗ được chức Linh Mục khi tuổi đời tròm trèm sáu bó và đang chuẩn bị về Bảo Lộc làm "Lễ Mở Tay". Gốc gác của anh tận Bùi Chu Phát Diệm, nơi bố mẹ anh gồng gánh dìu dắt nhau di cư chạy trốn CS. Sinh ra anh, nuôi anh ăn học tại vùng đất bazan màu mỡ, những tưởng được ơn trên kêu gọi: "Lúa chín đầy đồng mà thiếu thợ gặt, các con hãy ra đi gặt hái..." - Phúc âm theo Thánh Matthew.
Nhưng kẻ dữ và quỷ Satan đã cướp mất tất cả và xua đuổi lũ thợ gặt ra khỏi những cánh đồng màu mỡ ấy. Thành quả mà thiên nhiên ban tặng cho con người đã bị quỷ dữ cướp đoạt, không cho sinh sôi nẩy nở, vùi dập cho tàn lụi, để chúng gieo cấy hạt giống tai ương bất hạnh, những quả đắng xấu xa, biến cánh đồng mầu mỡ xưa kia trở nên cằn cỗi đầy cỏ dại và các loài chùm gửi tha hồ phát triển...
Nhưng Tạo Hóa công bằng vô cùng, Quy luật của Chúa Trời luôn luôn tồn tại và phát triển: Các con hãy luôn tỉnh thức vì ngày giờ Ta đang đến.
Phúc âm Thomas: Chúa Giê-xu phán, “Vương quốc của Cha ta giống như người kia gieo giống tốt. Kẻ thù đến trong đêm tối và gieo cỏ lùng vào giữa lúa mì. Nhưng chủ không cho người làm công nhổ sạch cỏ lùng đi, bảo họ rằng, ‘Đừng, vì nếu làm vậy, các ngươi sẽ nhổ cả lúa mì cùng với cỏ lùng’. Vì khi đến mùa gặt, cỏ lùng sẽ lộ ra, chúng sẽ bị nhổ sạch và thiêu đốt trong lửa.”

Ngày giờ của Ta đang đến, hỡi những kẻ mà Ta sai đi làm chứng, hãy quay trở lại, cùng nhau hội tụ, chung nhau gặt hái và chọn lọc: đem lúa về bồ Thiên Chúa và thiêu hủy cỏ lung cỏ dại...- Trích blog của "môn đồ" QVQ.

Bạn tôi trở về sau bao năm chịu sự chèn ép bách hại rồi lưu lạc xứ người, với một niềm tin vững vàng về ngày Chúa đến. Cái thiên chức mà Chúa đã định cho bạn tôi thì không một thế lực nào có thể xóa bỏ. Trở về với đàn chiên mà Chúa đã giao phó, còn đang lưu lạc khắp nơi, bạn tôi, những Linh Mục, mặc hay không mặc áo dòng, đang nhất tề đi tìm chiên lạc bầy, để dẫn dắt theo con đường mà Chúa đã định.

Con đường dẫn về tổ quốc, về miền đất hứa đang thênh thang rộng mở.






Thursday May 14, 2009 - 06:04am (ICT)



Entry for May 09, 2009 - Xã hội Việt Nam và những điều ngộ nhận


Ông bạn cho đó là ngộ nhận? Tôi thì không nghĩ như vậy. Phải thành thật thú nhận với nhau rằng ĐCS đã rất thành công trong việc làm tê liệt ý chí kháng cự của quần chúng. CS rất dễ dãi dung dưỡng thói hư tật xấu, ăn chơi xa đọa; tiếp tay cho bọn làm ăn gian dối, móc ngoặc, tham ô, ve vãn với những kẻ ăn xổi ở thì; tạo điều kiện dễ dàng cho đảng viên vơ vét của cải XH, làm kinh tế kiểu mafia, liên kết với xã hội đen... Chính vì thế mà người ta khinh ghét CS, không muốn dây với hủi. Mọi người đều ngầm hiểu rằng phải sống chung với sự dối trá để tránh bị tù tội xách nhiễu lôi thôi. Tất cả những ai còn một chút lương tri, tình người, còn nghĩ đến sự công bằng, có lòng tự trọng và đề cao nhân phẩm đều không thể tiếp tay cho CS ăn trên ngồi trốc trong sự đau khổ của những kẻ thấp cổ bé miệng, những cảnh đời nghèo hèn, bất hạnh... Thành phần trung lưu thì ngại va chạm, sống xa cách, biệt lập, an phận thủ thường, không nhìn xa hơn cái vỏ hiện có và rất sợ nghe nói đến chính trị. Tất cả đều nhận thấy, cảm thấy và ghét cay ghét đắng, nhưng đều chấp nhận buông xuôi chờ cơ hội, chứ không hề ngộ nhận.
Những người nhận ra và dám nói lên sự thật, dám công bố những suy tư trăn trở vì mục đích đánh thức lương tri đồng loại còn đang mê muội, ảo tưởng về CS - như tôi với bạn và các bloggers cùng chí hướng khác thật lẻ loi, hiếm hoi. Nhưng tôi tin rằng, cơn sóng ngầm vẫn đang sôi sục, chờ một lực tác động kịp thời thì tức khắc sẽ biến thành cơn cuồng phong quét sạch những cái mà bạn gọi là "ngộ nhận", những dối trá bịp bợm. Khoảng cách giữa "ngộ nhận" và "tỉnh ngộ" rất mong manh dễ vỡ.
Hãy cứ tin những gì mà ông bạn "Chẳng quỳ nịnh" -Change we need- vừa mới công bố trong bài MINH CHỦ SẮP XUẤT HIỆN.

Nhắn riêng với "Chẳng quỳ nịnh".
Thú thật là khi đọc xong bài trên của ông bạn, gai ốc tôi nổi khắp người. Cũng như bạn, tôi đã từng đặt niềm tin và hy vọng vào sự thay đổi của đất nước, vào những bài viết của Anh Chấn, của các bạn GTC, Dongsongxanh... và, dĩ nhiên, của cả CWN. Tôi không có những thông tin nóng sốt như các bạn, nhưng theo dõi thời cuộc, tôi hoàn toàn tin vào những điều các bạn viết ra, hoàn toàn phù hợp với những diễn biến đang hiển hiện từng ngày từng giờ. Tôi mong cho ĐT Võ nguyên Giáp còn đủ sức khỏe để nhìn thấy một VN thay đổi, để có chết cũng yên lòng nhắm mắt. Tôi mong cho toàn thể dân tộc VN chúng ta có được Tự do Dân chủ và được tôn trọng thật sự. Để rồi chúng ta không còn dùng chữ nghĩa để lột trần dối trá bịp bợm, không còn cất công đi tìm tòi sự thật ở đâu trong một đất nước ngập ngụa rác rưởi dòi bọ. Chúng ta sẽ GIẢI PHÓNG CHO CON CHỮ VÀ THẰNG NGHĨA LÀ NIỀM VUI CỦA TÔI -Nguyễn Hữu Hiền- để ca ngợi vẻ đẹp của tình người, để tạo dựng một quê hương mới đầy sức sống và niềm tin
Nhân ngày của Mẹ (Mother'day), chúng ta hãy tưởng nhớ đến tất cả những bà mẹ đang lam lũ tảo tần gồng gánh nuôi con ăn học nên người; Những phụ nữ đang sống trong đọa đầy thống khổ trong lao tù CS như Lê thị Công Nhân; Đang phải hứng chịu cứt đái "tư tưởng HCM" quăng ném bừa bãi trước nhà chỉ vì nói lên tiếng nói của người dân bị bách hại như chị Trần khải Thanh Thủy; Đang phải đối phó với bộ máy cường quyền và: "Ngưng blogging và liên lạc với mọi người vì bị CA TPHCM giữ máy tính, điện thoại, máy ảnh, nhưng tại hạ chưa chết, mọi người yên tâm. Đường truyền ADSL thì bị Viettel tạm cắt..." của chị Tạ Phong Tần (Blogger Công lý và Sự thật) -Cầu mong cho chị sớm thoát khỏi tai ương của bọn côn đồ.

Xin post lại bài của hai anh trên trang nhà để phổ biến cho bạn bè và người thân. Trân trọng.


Xã hội Việt Nam và những điều ngộ nhận


Tạo hóa sáng tạo ra con người và ban cho quyền sống bình đẳng, không một kẻ nào có thể lợi dụng sức mạnh hoặc lòng tin để lừa bịp phục vụ cho những mưu đồ đen tối.


Thế nhưng sống trong lòng xã hội Việt Nam, do bởi cộng sản nhồi sọ và tuyên truyền từ bé tới lớn, thế nên không ít người đã bị ngộ nhận từ những sự tuyên truyền này. Những giá trị phổ quát của thế giới về dân chủ và nhân quyền đã bị xâm phạm và diễn giải theo cách riêng của Đảng Cộng sản (ĐCS). Điều đau lòng là thế hệ trẻ, những chủ nhân tương lai của đất nước cũng có không ít người nằm trong số bị ngộ nhận này.


Chúng ta thường nghe tới câu nói biện hộ cho những yếu kém của ĐCS và Chính phủ Việt Nam rằng đất nước mới trải qua hai cuộc kháng chiến nên điều kiện phát triển không bằng nước khác, phải xây dựng từ từ, không được nóng vội. Nhưng thực tế tính đến ngày hôm nay thì chiến tranh đã lùi xa 34 năm rồi, bằng nửa đời người chứ ít ỏi gì. Những ai sinh năm 1975 tới nay cũng đều đã trưởng thành và cũng đóng góp sức lực mình vào công cuộc xây dựng, phát triển đất nước, vậy tại sao đất nước vẫn đói nghèo, thu nhập đầu người vẫn chưa tới 1000 usd/năm?


Thường nghe một câu nói quen thuộc của một số người, kể cả bạn trẻ hay “mượn” của cố tổng thống Mỹ J. F. Kennedy làm câu cửa miệng rằng: đừng hỏi đất nước đã làm gì cho ta, mà hãy hỏi ta đã làm gì cho đất nước. Những người đó đã quên rằng, nếu muốn trích dẫn thì phải trích dẫn đầy đủ, để tránh gây hiểu lầm hoặc thiếu sót. Nguyên văn câu nói đó khi dịch sang tiếng Việt phải là: Hỡi những công dân Mỹ, đừng hỏi đất nước làm gì cho mình, hãy hỏi mình có thể làm gì cho đất nước. Hỡi những công dân trên thế giới, đừng hỏi nước Mỹ có thể làm gì có bạn, chúng ta hãy hỏi mình có thể làm gì cho sự tự do của con người (trích: “…my fellow Americans: ask not what your country can do for you – ask what you can do for your country. My fellow citizens of the world: ask not what America will do for you, but what together we can do for the freedom of man”).


Nếu ai đó nếu còn khăng khăng tiếp tục trích dẫn câu nói trên thì phải chăng đã hàm ý rằng người Việt Nam chúng ta lười biếng thế nên đất nước mới đói nghèo như vậy? ĐCS vẫn nói rằng Việt Nam rừng vàng, biển bạc, tài nguyên thiên nhiên phong phú, đa đạng và ĐCS cũng hay phổng mũi trích đăng lại nhiều lần cái mà báo chí nước ngoài khen người dân Việt Nam lao động cần cù, chăm chỉ, thông minh. Vậy tại sao đất nước vẫn nghèo, lời khen chỉ là sáo rỗng hay nguyên nhân nằm ở chính năng lực ĐCS.


Nhưng lỡ có ai tin vào câu nói cứ cống hiến hết mình cho đất nước đi, rồi sẽ thấy đất nước làm gì cho bạn thì e rằng sẽ phải sớm vỡ mộng đẹp. Bởi ai đó sống tại Việt Nam, đặc biệt làm trong khối cơ quan nhà nước sẽ rõ hơn bao giờ hết. Bạn có năng lực tới đâu, cống hiến tới đâu thì cũng chỉ để cho kẻ khác hưởng, không phải lãnh đạo thì cái lũ con ông cháu cha nó cũng chiếm hết phần. Trọng dụng nhân tài chỉ là khẩu hiểu, ai có lòng dũng cảm cứ thử một lần xin vào làm trong cơ quan nhà nước. Nếu vào rồi mà không có thủ đoạn thì nên suy nghĩ lại sự tồn vong của mình ở đó.


Vậy xin đừng ngộ nhận câu nói cống hiến hết mình nữa nhé, hãy làm những gì vì bạn trước đã.


Nhân dân Việt Nam được ĐCS dạy rằng yêu nước là phải yêu Đảng, yêu Xã hội chủ nghĩa. Thế thì xin hỏi lại một câu rằng đảng tồn tại mãi mãi hay dân tộc tồn tại mãi mãi. Tại sao quân đội trung với Đảng chứ không phải trung với dân? Thế nên dễ hiểu khi sinh viên xuống đường biểu tình phản đối Trung Quốc xâm chiếm lãnh thổ Việt Nam đã lập tức bị nhà cầm quyền giải tán và bắt giam. Tại sao ý đảng mà không phải ý dân và tại sao khi đã là “chủ trương lớn” của Đảng và Nhà nước rồi thì nhân dân không được phép bàn đến nữa? như thế có phải là mất dân chủ không. Nhân dân làm chủ cơ mà, dân không được quyết đáp thì rõ ràng đây chỉ là khẩu hiệu suông mà thôi.


Vậy đừng ngộ nhận yêu nước là phải yêu Đảng, yêu Bác và yêu XHCN nữa nhé, trước hết hãy yêu bản thân bạn, yêu bố mẹ bạn đi đã.


Chúng ta sinh ra trên đời thì mặc nhiên đã thuộc về một đất nước và dân tộc nào đó, bởi thế không yêu đất nước mình thì biết yêu ai, không tự hào là người Việt Nam thì tự hào là người gì. Thế nhưng ai đó tự hào mình là người Việt Nam, tự hào là gái Việt Nam thì xin nghe câu nói của ông Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết phát biểu tại buổi tiếp xúc với các nghị sĩ Quốc hội Mỹ trong chuyến đi thăm Hoa Kỳ năm 2007 rằng: “các ngài cứ vào đầu tư đi, Việt Nam là nước có tài nguyên dồi dào và rất nhiều gái đẹp”. Cho dù có lỡ lời hay không thì trong tâm niệm của ông Triết cũng luôn liên tưởng những điều không hề ăn nhập với nhau, và càng không xứng đáng để phát biểu với tư cách người đứng đầu quốc gia. Thế nên, đúng như chủ trương đẩy mạnh xuất khẩu lao động, đẩy mạnh xuất khẩu cô dâu của Đảng ta, hàng triệu thanh niên phải bán thân lao động xứ người, hàng trăm ngàn cô gái Việt phải tha hương bỏ xứ lấy chồng nước ngoài với muôn vàn tủi nhục tại đất khách. Tới nỗi mà mới đây một mẹ già đã phải sang tận Singapore để bí mật đưa người con gái bị hôn mê về nước mà không trông cậy gì được vào sự giúp đỡ của chính quyền Việt Nam trong vấn đề bảo vệ công dân của nước mình.


Vậy xin đừng ngộ nhận bạn tự hào là người Việt Nam kẻo bị Đảng đẩy ra nước ngoài lao động, tự hào bản thân bạn xinh gái mà sang nước ngoài lấy chồng nhé, chúng ta sẽ không còn đường về quê mẹ nữa đâu.


Đôi khi chúng ta cảm nhận một cách mơ hồ về lòng yêu nước, bởi chúng ta cứ nghĩ rằng phải làm theo đúng những chính sách và nghe theo đúng tuyên truyền của nhà nước là đảm bảo yêu nước. Thế nhưng liệu mọi chính sách đều là đúng đắn, nếu lỡ chính sách sai lầm thì làm sao đây. Một chính phủ sai lầm thì sẽ ra sao và một chính đảng hủ bại thì sẽ đưa đất nước tới đâu. Chẳng lẽ khi họ hủ bại sẽ tuyên bố cho nhân dân biết và tiến hành kiểm thảo, tự phê bình nghiêm túc và tiến hành xây dựng trong sạch và vững mạnh nội bộ đảng? Vẫn thường thấy tại các nước đa đảng, việc các đảng phái tố cáo lẫn nhau tham nhũng, hủ bại, phản tiến bộ là chuyện rất bình thường, có thể đúng, có thể sai, hoặc có thể phản ảnh không đầy đủ. Thế nhưng một nước độc đảng như Việt Nam thì có đảm bảo chính đảng này là khuôn vàng thước ngọc cho hệ thống chính trị bấy lâu nay, không bao giờ tham nhũng, không bao giờ bán rẻ lãnh thổ, không bao giờ yếu kém và đủ khả năng đưa đất nước này tiến lên thịnh vượng ngang với các nước phát triển trên thế giới?.


Khi ai đó lên tiếng phê phán ĐCS và chính quyền thì bị coi là phần tử nguy hiểm, khi ai đó xuống đường biểu tình chống lại áp bức, bất công thì bị coi là gây bạo loạn, khi ai đó lên tiếng đấu tranh chống tiêu cực thì bị coi là xúi giục, lôi kéo, khi ai đó lên tiếng đòi hỏi dân chủ và nhân quyền thì bị coi là phản động chống lại nhà nước. Nếu vậy thì nhân loại trên thế giới này chắc đa phần là phản động rồi.


Có lẽ chỉ ta khi bước chân ra khỏi biên giới của Tổ quốc thì chúng ta mới có cảm nhận sâu sắc thế nào là tự hào dân tộc, tự tôn quốc gia và thế nào là lòng yêu nước. Bởi khi có sự so sánh trực tiếp bằng mắt thấy tai nghe chúng ta mới đánh đổ được những suy nghĩ bảo thủ vốn có lâu nay về những gì mình đã ngộ nhận. Người xưa nói đi một ngày đàng, học một sàng khôn quả không sai. Khi tầm mắt được mở rộng, được thấy rõ những sự khác biệt giữa hai xã hội thì mới thấy rõ những gì ta đang bị nhồi sọ. Bởi hiện nay có không ít người đang ca ngợi Tổ quốc như thể chuẩn bị bán nó đi vậy.


Một nước Nhật bại trận trong chiến tranh, đất nước bị tàn phá tan hoang, trên cơ thể còn chịu đựng 2 trái bom nguyên tử, là quốc gia không có tài nguyên lại có thể vùng dậy mạnh mẽ như vậy. Sau 30 năm đã trở thành cường quốc kinh tế thứ 2 trên thế giới. Có người nào đó nói rằng đó là nhờ có siêu cường nước Mỹ ủng hộ và giúp đỡ họ. Vậy thì nước Mỹ là ai? Ai giúp đỡ nước Mỹ, hay chính nước Mỹ với hệ thống chính trị dân chủ và có chính sách thu hút nhân tài trên thế giới mà chỉ trong vòng 200 năm đã phát triển rực rỡ huy hoàng như vậy. Thế thì với 4000 năm lịch sử như cách nói của ĐCS, tại sao chúng ta vẫn mãi lẹt đẹt trong vùng trũng Đông Nam Á trên mọi phương diện. Nhìn sang Singapore, họ cũng chỉ có 100 năm lịch sử, vậy mà hơn chúng ta bao nhiêu lần. Thế thì xin ai đó hãy thôi lấy lý do chiến tranh để biện minh cho sự yếu kém của Việt Nam hôm nay. Bởi cuộc chiến tranh vừa qua không phải là lý do duy nhất khiến đất nước tụt hậu. Cái sai lầm của ĐCS chính là tiến hành cuộc chiến tranh về ý thức hệ giữa hai miền Nam- Bắc, cuộc chiến giữa người Việt và người Việt để hơn 3 triệu con người cùng là đồng bào, cùng chung Tổ quốc phải nằm xuống và sau đó là các cuộc chiến tranh liên miên với các nước khác, thay vì tìm cách tránh gây chiến tranh như các nước láng giềng của chúng ta đã làm được.


Còn nhớ những năm 60 của thế kỷ trước, khi đó chính quyền Sài Gòn dưới sự hỗ trợ của Mỹ đã có trình độ phát triển ngang và thậm chí cao hơn Nam Hàn, Đài Loan, Singapore. Vậy mà giờ đây chính quyền cộng sản Việt Nam dưới sự bảo hộ của ĐCS Trung Quốc có còn so sánh được với những nước này nữa hay không. Vẫn biết rằng mọi sự so sánh đều là khập khiễng, thế nhưng nếu không so sánh thì quả không thể thấy được hiện giờ chúng ta đang ở đâu trên trái đất này.


Vậy xin đừng ngộ nhận đất nước chúng ta sau khi thống nhất là độc lập, là tự do, là hạnh phúc, là hòa bình, là văn minh, là tiến bộ, là phồn vinh, là dân chủ, là công bằng và con người xã hội chủ nghĩa Việt Nam là ưu việt nhất nhé, kẻo lại sớm thất vọng.


Dưới thời cộng sản lãnh đạo, chúng ta không còn nhìn ra bản sắc văn hóa dân tộc ở đâu nữa. Mở tất cả các kênh truyền hình trong nước thì 24/7 toàn thấy chiếu rặt một loạt phim của Trung Quốc. Giờ đây, nhất nhất cái gì cũng đều nghe theo sự chỉ đạo của ĐCS Trung Quốc, từ đường lối phát triển kinh tế tới tổ chức hệ thống chính trị Đảng và Nhà nước. Đó là sự tiếp nhận và phục tùng một cách vô tiền khoáng hậu chưa thời kỳ nào nghiêm trọng như vậy. Sự nguy hiểm nằm ở chỗ bị nô dịch về ý thức hệ ở mọi cấp độ trong xã hội. Một xã hội suy đồi về đạo đức, lai căng về văn hóa, thực dụng về lối sống và theo đuổi các giá trị vật chất một cách mù quáng, bất chấp những ung nhọt đang tiến triển có khả năng làm băng hoại mọi nền tảng, giá trị đạo đức bấy lâu, vậy mà đây được coi là con đường đúng đắn để tiến lên Chủ nghĩa xã hội. Khốn nạn thật.


Vậy xin đừng ngộ nhận ĐCS là lực lượng tiên phong đại diện cho ý chí và nguyện vọng của toàn thể nhân dân Việt Nam nhé, xin hãy làm điều gì đó để thay đổi hiện trạng này.


9/5/2009

Dongsongxanh



MINH CHỦ SẮP XUẤT HIỆN

Đầu tháng 12/2008 lúc mới bắt đầu trình làng cái blog này tôi có viết một enrty MINH CHỦ Ở ĐÂU RA. Đến cuối tháng 4 vừa rồi, sau gần 5 tháng ra đời thì bổng dưng cái entry này xuất hiện nhiều comments thể hiện mong mỏi minh chủ xuất hiện. Cũng trong thời gian đó, nhiều bài viết xuất hiện trên các blog cũng hướng về hy vọng như vậy, mong cho có người phất cờ dẫn dắt dân tộc đến sự thay đổi, ví dụ như bài Tiếng hót chim phượng hoàng. Nói chuyện với nhiều tầng nhiều giới bên ngoài tôi cũng cảm nhận được những niềm mong mỏi như vậy. Niềm mong mỏi đó gia tăng tỷ lệ thuận với sự mất niềm tin vào Đảng và Chính quyền.

Tôi cũng liên tục nhận được nhiều thư gửi vào message box hỏi rằng có biết bao giờ sẽ có người xuất sắc đứng lên dẫn dắt người dân vượt qua được được tình cảnh này, vượt qua được nỗi đớn hèn trước sự cường hào ác bá; dẫn dắt đất nước đến một tương lai tươi sáng. Quả thật là không biết trả lời thế nào vì tôi cũng có một niềm tin là điều ấy sẽ xảy đến sớm, nhưng đó là niềm tin chứ không biết cụ thể; trả lời không biết thì sẽ làm thất vọng nhiều người. Cuối cùng, tôi mạo muội lấy những câu hỏi ấy để hỏi một người mà tôi đặt kỳ vọng có thể làm được những chuyện như vậy. Cũng chỉ là cầu may, nhưng thật bất ngờ tôi nhận được sự trả lời và hoàn toàn không hề bị thất vọng, ngược lại niềm tin của tôi cho sự thay đổi tốt đẹp dâng cao hơn bao giờ hết, thấy rõ hơn bao giờ hết.

Bức thư tôi nhận được không dài nhưng cho thấy sự hiểu biết sâu sắc tình hình hiện tại, cho thấy động lực xã hội đang nằm ở đâu, cần hướng động lực quần chúng vào những vấn đề gì để tạo sức mạnh xoay chuyển, cán cân quyền lực trong nước và quốc tế, ... Điều quan trọng là bức thư ấy cho thấy được sự thay đổi sẽ như thế nào, hướng đến điều gì một cách rất thuyết phục và thực tế. Hoàn toàn không có những lời lẽ khẩu hiệu sáo rỗng. Nói thật là tôi đã rưng rưng khi đọc được những dòng này. Tôi còn được đọc rằng sự xuất hiện vào thời khắc lịch sử sẽ không phải là một người mà là một nhóm người. Hình ảnh và uy tín của họ đủ sức đại diện cho niềm tin để thúc đẩy động lực của quần chúng. Tôi tin rằng, một ngày nào đó mà những điều như vậy, những hình ảnh và con người như vậy xuất hiện thì mọi người sẽ có cảm xúc như tôi, sẵn sàng theo và phò tá cho họ để mang đến sự thay đổi tốt đẹp.

Cái gì đến thì phải đến. Như trong enrty MINH CHỦ Ở ĐÂU RA tôi đã viết rằng “chúng ta càng mong muốn và càng thể hiện bao nhiêu thì minh chủ sớm xuất hiện bấy nhiêu”, bây giờ tôi càng thấy rõ điều đó. Tôi thấy rằng nhóm người đó, tức là minh chủ chứ không phải chỉ là một cá nhân, đang chuẩn bị, đang quan sát và tính toán thời cuộc để chọn thời khắc lịch sử. Nói thật là không biết những người đó là ai, nhưng tôi cảm nhận được rằng chắc sẽ là những con người rất gần gũi với chúng ta, chúng ta đều đã biết. Sự xuất hiện của họ sẽ vừa gây bất ngờ lẫn không bất ngờ. Bất ngờ vì “ủa, chính là anh à”, không bất ngờ vì lúc đó ta sẽ hiểu vì sao họ đã làm những việc ấy trong suốt thời gian qua.

Tôi cảm nhận được điều này đang đến rất gần, chúng ta hãy cùng mong mỏi, cùng thể hiện sự mong mỏi ấy để cho những con người lịch sử này cảm nhận được và hành động vào thời khắc lịch sử. Chúng ta cần sự thay đổi.

Sunday May 3, 2009 - 03:58am (PDT)

Change We need

Sunday May 10, 2009 - 06:06am (ICT)

Không có nhận xét nào: