Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2009

Tang lễ Bà Cố Théresa, mẹ bạn tôi.

Sáu giờ động quan, theo quan tài bà cố đến nhà thờ Thánh Mẫu. Đúng 7g, cử hành thánh lễ đồng tế do một vị Giám mục địa phận Xuân lộc chủ tế, các cha địa phương và ông LM bạn tôi từ bên Mỹ về trợ tế, diễn ra long trọng và hết sức cảm động với bài giảng chia tay mẹ của bạn tôi.

Cha Hùng giảng về cái chết và sự sống lại, như một sự thanh tẩy để đưa còn người về cõi vĩnh hằng: Thiên Chúa tạo ra con người từ cát bụi, thổi hơi thở của Ngài vào thân xác đó, ban cho nó sự sống. Thân xác hữu hình đó chứa đựng hơi thở của TC, hơi thở đó chính là linh hồn vô hình, vô minh, vô ảnh, bất diệt. Cái chết là sự kết thúc của thể xác, trả nó về cát bụi nơi mà nó đã từng là. Thiên Chúa chỉ "lấy lại" hơi thở của Ngài, lấy lại "cái" linh hồn mà Ngài đã giao phó cho thế gian mà thôi. Cái chết là sự giải thoát cho linh hồn tìm về nguồn cội, về với TC, với những điều răn dạy của người: "Ai theo ta thì dù có chết cũng sẽ được sống lại. Kẻ nào sống mà tin ta thì sẽ không phải chết đời đời!"

"Đúng 100 ngày trước đây, con đã trở về làm lễ mở tay tại ngay chính bàn thờ này. Chính con đã trao Mình Thánh Chúa cho mẹ đón nhận vào lòng. Mẹ đã chứng kiến thành quả mà Chúa giao phó. Mẹ ơi, mẹ sinh ra thân xác này, nuôi nấng dạy dỗ con nên người, với bản tánh loài người, con vô cùng mang ơn mẹ. Mẹ đã thuận theo ý muốn của Chúa, giao linh hồn và thể xác con cho Chúa, để con nên một tông đồ, thành mục tử chăn dắt đàn chiên của Ngài...Với bản tính TC, mẹ đã hoàn thành sứ mệnh. Giờ đây, Chúa đón Mẹ về, đón linh hồn chị em của con về trước. Con còn phải làm xong sứ mệnh được giao và cũng sẽ đoàn tụ với linh hồn mẹ trong nước Chúa. Mẹ hãy cầu bầu cho con và tất cả những anh chị em còn ở thế gian này cùng chung hưởng phúc bên Chúa...

Sứ mệnh của Cha Hùng là đi gặt hái những gì mà TC đã gieo trên cánh đồng trần gian. Những linh hồn mồ côi lưu lạc khắp nơi mà Cha phải tìm kiếm. Dù bị bách hại và chèn ép đến đâu, chắc chắn đàn chiên TC và mùa màng bội thu của Ngài vẫn sẽ được các mục tử miệt mài chăn dắt và thu hoạch vào bồ nước trời.

Bố mẹ Cha Hùng cùng với hàng triệu dân Công Giáo miền Bắc, đã phải từ bỏ ruộng vườn, nhà cửa, quê cha đất tổ, di cư vào Nam lánh nạn CS. Phát Diệm, Ninh Bình nơi có một nhà thờ hoàn toàn bằng đá, do chính một vị LM An Nam dựng lên, là quê hương của họ. (Không hiểu bằng cách nào mà LM Trần Lục đã có thể điều động giáo dân tham gia vận chuyển đá từ nơi khác về để tạo nên một kiến trúc độc đáo của người CGVN như thế này: http://vietcatholic.net/News/Html/41635.htm

Cha Hùng đi tu từ khi mới 12 tuổi, là một người bạn học cùng lớp với tôi, tuy Cha lớn hơn tôi 2 tuổi. Cha đã phải bỏ học 2 năm để ở nhà phụ bố mẹ làm rẫy nuôi các em ăn học. Vì ơn kêu gọi, Cha phải bỏ bố mẹ và các em ở lại BL để về SG đi tu. Sau khi miền Nam rơi vào tay CS, Cha không còn được tu nữa, nhà dòng đóng cửa. lại trở về BL giúp xứ, nhưng không thể trở thành LM được. Trường học của GX trở thành trường quốc doanh. Cha phải tìm cách vượt biên, được định cư bên Đức hơn 10 năm. Xã hội Đức không được cởi mở với tính cách bảo thủ vẫn còn nặng nề của châu Âu, Cha vẫn không thể trở thành LM. Sau cùng Cha gặp một LM người Mỹ sang thăm viếng GHCG Đức, với nguyện vọng tha thiết trở thành một LM, vị LM người kia đã đón Cha sang Mỹ...

Với niềm tin cậy vô bờ bến vào Chúa, Cha đã chịu đựng sự phân biệt đối xử, chịu đựng sự ly gián của CS, cách ly Cha với đàn chiên của người. Cha đã phải tìm kiếm Chúa từ nơi xa lạ. Có lẽ cũng do ý muốn thử thách đó của Chúa mà LM Phê-Rô Nguyễn Thái Hùng trở về quê hương làm lễ mở tay đã được toàn giáo xứ Thánh Mẫu, đại diện Giáo Phận Xuân Lộc nghinh đón trọng thị...

Trên gác đàn vọng vang tiếng hát thiết tha lời cầu nguyện, hòa cùng với tâm sự của Cha Hùng, cùng với mọi người có mặt hôm nay:

"Lạy Chúa từ nhân,
xin cho con biết mến yêu và phụng sự Chúa trong mọi người.
Lạy Chúa,
xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa.
Để con đem yêu thương vào nơi oán thù,
đem thứ tha vào nơi lăng nhục,
đem an hòa vào nơi tranh chấp,
đem chân lý vào chốn lỗi lầm.
Để con đem tin kính vào nơi nghi nan,
chiếu trông cậy vào nơi thất vọng.
Để con dọi ánh sáng vào nơi tối tăm,
đem nguồn vui đến chốn u sầu.

"Lạy Chúa, xin hãy dạy con:

Tìm an ủi người hơn được người ủi an,

tìm hiểu biết người hơn được người hiểu biết,

tìm yêu mến người hơn được người mến yêu.

Vì chính khi thứ tha là khi được tha thứ,

chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân.

Vì chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh,

chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời.

Ôi Thần Linh thánh ái, xin mở rộng lòng con.

Xin thương ban xuống những ai lòng đầy thiện chí : ơn an bình"".

Buổi lễ kết thúc bằng nghi thức làm phép xác. Quan tài bà cố Théresa được di chuyển bằng xe đẩy ra nghĩa trang giáo xứ cách nhà thờ vài trăm mét. Những lời cầu nguyện cuối cùng của cha Hùng, lời cảm tạ của gia đình... Những nắm đất chung tay chôn cất bà lần lượt ném xuống, phủ lấp một đời người gian nan cực khổ.

Không có nhận xét nào: